Trong quá trình tiến hóa tài sản của nhân loại, "đáng tin cậy" luôn là một chủ đề cốt lõi và tốn kém. Từ tính khan hiếm vật lý của kim loại quý, đến tín dụng hợp pháp của ngân hàng trung ương, rồi đến các quy trình kiểm toán bên thứ ba phức tạp và khung pháp lý, chi phí xây dựng lòng tin là rất cao.
Vào năm 2008, Satoshi Nakamoto đã trình bày một tài liệu có tên "Bitcoin: Một hệ thống tiền điện tử ngang hàng" cho thế giới. Tài liệu này không chỉ đơn thuần đề xuất một loại tiền tệ kỹ thuật số mới, mà còn cơ bản định hình lại mô hình "đáng tin cậy". Bitcoin, có thể nói là một tiền tệ, mà đúng hơn là một bộ thực hành xã hội vĩ đại về cách thực hiện chuyển giao giá trị một cách đáng tin cậy mà không cần phụ thuộc vào bất kỳ trung gian nào, là sự tái cấu trúc lý thuyết và thực hành về tính đáng tin cậy của tài sản.
Một, Từ tín dụng tổ chức đến tín dụng toán học
Cốt lõi đáng tin cậy của kế hoạch Bitcoin không dựa trên uy tín của bất kỳ chính phủ, ngân hàng hoặc công ty nào, mà dựa trên các thuật toán toán học công khai, nguyên tắc mật mã và sự đồng thuận của mạng phân tán.